Chương 178

125 1 0
                                    

Theo bản năng, Trình Du Cẩn điều chỉnh lại sắc mặt, nói: "Mời vào."

Triệu thái y vội vã bước vào, sau khi đi vào cũng không ngẩng đầu, mà cúi người quỳ xuống với Trình Du Cẩn: "Thần tham kiến Thái tử phi."

"Triệu thái y làm cái gì vậy?" Trình Du Cẩn vội vàng bảo Đỗ Nhược ngăn ông ấy lại rồi hỏi: "Thái y có ơn đối với ta, sao tự nhiên lại hành đại lễ?"

Triệu thái y vẫn quỳ trên mặt đất, cúi đầu không dám đứng lên: "Vi thần có tội, cố ý thỉnh tội với Thái tử phi."

Trình Du Cẩn và Đỗ Nhược liếc nhìn nhau, Trình Du Cẩn hơi thay đổi tư thế ngồi, trầm giọng nói: "Triệu thái y, có chuyện gì ông cứ đứng rồi lên nói. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

Triệu thái y đứng dậy, kể lại một cách chi tiết chuyện ông ấy bị người khác lục lọi hòm thuốc. Ông ấy nói: "Vi thần là người hành nghề y, cực kỳ để ý đến sự ngăn nắp, cho nên nếu đồ của thần bị ai đó đụng vào, tuy rằng dấu vết rất nhỏ, vi thần vẫn có thể lập tức phát hiện được. Trong phương thuốc vi thần kê cho Thái tử phi lúc trước có một vị bị nhầm, thần đang tính cầm về nhà xem lại sách, không ngờ rằng, lại bị... Vi thần có tội, vi thần đáng chết ngàn lần."

Triệu thái y thật sự cảm thấy áy náy, chỉ cần là người hành nghề y có trình độ không quá kém, chỉ cần nhìn qua phương thuốc của đối phương, ít nhiều gì cũng sẽ nhìn ra manh mối. Thái tử đã dặn từ trước, phàm là tin gì bị lộ ra thì sẽ hỏi tội ông ta đầu tiên. Triệu thái y biết việc này không phải là chuyện nhỏ, cho nên vô cùng cẩn thận, không ngờ rằng trong lúc ông ấy phòng trước phòng sau, lại không nghĩ đến trong Thái Y viện có người dám động đến hòm thuốc của mình.

Trình Du Cẩn xua tay, nói: "Sự việc đã đến nước này, truy cứu trách nhiệm thì có ích gì, giải quyết vấn đề mới quan trọng hơn. Ông có biết là ai động hòm thuốc của mình không, trong khoảng thời gian này, có những ai ra vào Thái Y viện?"

Hiển nhiên Triệu thái y cũng đã có chuẩn bị, ông ấy bình tĩnh nói: "Sau khi thần phát hiện ra đồ của mình bị động đã lập tức đến hỏi đồng tử trông cửa, đồng tử nói khoảng thời gian một chén trà trước, có Lưu thái y đi ra ngoài, nói là đi ra ngoài cung để khám bệnh."

Trình Du Cẩn nhướng mày, đã đoán được ông ta muốn đi đâu. Đúng lúc này, thái giám cất cao giọng, hô lớn ở ngoài cửa : "Thái hậu nương nương phái người tới."

Triệu thái y nhíu mày, không ngờ rằng sự việc lại phát triển đến bước này. Ông ấy nhìn Trình Du Cẩn với vẻ khó xử: "Thái tử phi. . ."

"Không sao cả." Trình Du Cẩn chậm rãi đứng lên, nét mặt trấn định nói: "Cái gì nên tới cũng phải tới. Thái hậu đã cho người triệu đến, sao có thể không đi chuyến này."

Thái hậu phái ma ma tới, quả nhiên là muốn mời Trình Du Cẩn đến Từ Ninh cung, hơn nữa còn theo sát nàng không rời một bước, hiển nhiên là đề phòng Trình Du Cẩn đi báo tin với người khác. Trình Du Cẩn vô cùng bình tĩnh, cũng không nói gì cả, chỉ đi theo người của Thái hậu ra ngoài.

Đợi họ đến Từ Ninh cung, vừa vào cửa nàng đã thấy bầu không khí có gì đó không ổn. Trình Du Cẩn làm bộ như không biết gì, cứ theo lẽ thường hành lễ với Dương Thái hậu: "Nhi thần bái kiến Thái hậu nương nương. Hôm nay Thái hậu đã đỡ ho khan chưa ạ?"

[FULL] Thái Tử Vạn PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ