Trình lão phu nhân nói xong lại nhìn về phía Trình Du Mặc. Bà ấy không quan tâm Trình Du Mặc nhiều như Trình Du Cẩn nên vô cùng thẳng thắn nói: "Nhị cô nãi nãi, con cũng thế. Mặc dù con sơ suất sảy thai, nhưng khi nãy vì có những nữ tử khác nên ta cũng không nói đầu đuôi mọi chuyện với con, nhân lúc bây giờ Hầu gia vẫn chưa nạp thiếp, con phải sớm ngày hoài thai một lần nữa mới tốt. Con được nương con cưng chiều nhưng phu gia không giống với nương gia, không có ai sẽ tiếp tục nuông chiều con, xuất giá rồi cũng không thể cứ nóng nảy như lúc còn ở nương gia được. Thai đầu không quan trọng nam hay nữ, chỉ khi nào sinh hạ được hài tử, con mới thật sự đứng vững chân ở phu gia."
Trình Du Mặc bị Trình lão phu nhân nói thế thì đỏ mặt yếu đuối, nàng ta cúi đầu, trả lời nhỏ như muỗi kêu.
Trình Du Cẩn biết tình hình bây giờ của mình rất nguy hiểm, nàng cúi đầu nhìn xuống, không lên tiếng nói thêm gì nữa. Nàng vốn dĩ đã nghĩ rằng sẽ tỏ ra ung dung, bình thản, không lộ ra vẻ hoang mang ở Trình gia nhưng sau khi trở lại trong cung, không gian xung quanh bốn bề vắng lặng im ắng, khi bên cạnh chỉ còn lại nha hoàn thiếp thân của mình, nàng lại thở dài một hơi.
Trình Du Cẩn không nhịn được sờ bụng mình. Hôm nay, nàng nói "Hài tử phải tùy duyên" nhưng trên thực tế bất kể hậu cung hay triều đình, dù là đâu cũng không cho bọn họ thời gian để đợi duyên đến. Trình Du Cẩn và Lý Thừa Cảnh đều đang đối mặt với áp lực rất lớn thế nhưng hết lần này đến lần khác cũng đã nửa năm trôi qua, bụng nàng vẫn không có động tĩnh gì.
Rõ ràng tần suất Lý Thừa Cảnh làm chuyện kia cũng không thấp. Bây giờ Trình Du Cẩn không cần tham khảo kinh nghiệm của kiếp trước, nàng hoàn toàn có thể đánh giá được tần suất của Lý Thừa Cảnh rất chi là cao.
Chắc hẳn là do tần suất quá cao nên trái lại lại ảnh hưởng đến việc hoài thai?
Trình Du Cẩn sờ phần bụng dưới bằng phẳng của mình, vô cùng nghiêm túc tự hỏi bản thân.
Trình Du Cẩn cho là thật nên nghiêm túc suy nghĩ khả năng này, có lẽ tần suất thấp hơn một chút sẽ càng có lợi cho việc hoài thai hơn? Lý Thừa Cảnh trở về từ bên ngoài, vừa vào phòng đã trông thấy Trình Du Cẩn đang ngồi trên giường La Hán, tà váy dài rũ xuống đất, hàng lông mi dày đen như lông quạ cụp xuống, trông như đang vô cùng chăm chú suy nghĩ điều gì đó.
Lý Thừa Cảnh tự nhiên ngồi xuống đối diện nàng, hỏi: "Nàng đang nghĩ gì mà chăm chú như thế?"
Trình Du Cẩn nghiêng đầu liếc mắt nhìn Lý Thừa Cảnh, rõ ràng nàng không hề nói gì nhưng không hiểu sao Lý Thừa Cảnh lại cảm thấy đây không phải chuyện gì tốt.
Quả nhiên, sau một khắc Trình Du Cẩn mở miệng nói: "Điện hạ, vừa nãy thần thiếp nghĩ đến một thiền lý."
Trình Du Cẩn mà nói chuyện thì vĩnh viễn đừng hi vọng nàng có thể nói hết ra trong một lần, lúc nào nàng cũng phải vòng vo tam quốc một lúc lâu, nói một lượt tất cả những đạo lý lớn trong khắp thiên hạ, sau đó mới có thể nói vào chủ đề chính. Lý Thừa Cảnh thở dài, nói: "Cũng hiếm khi nàng lại nói về thiền lý, nàng nói đi."
Trình Du Cẩn hắng giọng một cái, đầu tiên là nhắc đến một hiện tượng tự nhiên: "Điện hạ, tục ngữ nói trăng tròn rồi sẽ khuyết, nước đầy rồi sẽ tràn, trăng cũng như thế, dĩ nhiên cũng như vậy. Điện hạ chàng nói xem có đúng không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Thái Tử Vạn Phúc
RomanceTrình Du Cẩn là tỷ tỷ trong một cặp tỷ muội sinh đôi, vốn đã có một mối hôn sự tốt đẹp được định sẵn, thế nhưng sau này nàng mới biết, vị hôn phu Tĩnh Dũng Hầu đã nhìnn nhầm nàng thành muội muội cho nên mới tới cửa cầu hôn. Tĩnh Dũng Hầu và muội muộ...