Chương 138

157 2 0
                                    

Hôm nay là lễ lại mặt, Trình Du Cẩn cũng giống như những tân nương khác, nàng cũng phải về lại nhà mẹ đẻ vào ngày thứ ba sau khi đã kết hôn, cho nhà mẹ đẻ của nàng biết được tình hình sau khi xuất giá. Trước khi xuất cung, Trình Du Cẩn đến tẩm cung của Dương Thái hậu, nàng hầu hạ Dương Thái hậu rửa tay và ăn uống*. Dương Thái hậu biết hôm nay nàng phải về lại nhà mẹ đẻ sau ngày cưới nên cũng không gây khó dễ cho nàng mà nhanh chóng thả nàng đi.

Nguyên văn là 盥馈: một lễ nghi ở thời cổ đại.

Trình Du Cẩn trở về Từ Khánh cung thay y phục rồi dẫn theo nha hoàn lên xe. Lúc này, Nghi Xuân Hầu phủ đã chờ đợi rất lâu rồi. Trình gia cho người quét dọn nhà cửa cực kỳ sạch sẽ, cổng lớn rộng mở, Trình Nguyên Hiền dẫn đầu huynh đệ con cháu Trình gia đứng trước cửa hồi hộp chờ đợi. Trước cổng phụ, Trình lão phu nhân cũng được mọi người đỡ lấy, âm thầm lặng lẽ chờ mong Thái tử phi về nhà.

Mặt trời càng lúc càng lên cao, Trình lão phu nhân đã đứng đợi hồi lâu, cuối cùng thì cũng có hạ nhân chạy tới bẩm báo Thái tử phi đã tới rồi. Cả người Trình lão phu nhân kích động, vội vội vàng vàng chỉnh đốn lại nữ quyến, nín thở chờ đợi Thái tử phi.

Từ xa trên đường phố truyền đến tiếng vỗ tay, xe ngựa của Lý Thừa Cảnh dừng ở trước cửa chính, còn kiệu liễn của Trình Du Cẩn thì tiếp tục đi vào, trực tiếp tiến vào trong phủ, cứ thế đi thẳng đến cổng phụ rổi mới dừng lại. Lúc này, Trình lão phu nhân dẫn theo Khánh Phúc, Nguyễn thị và gần cả trăm hạ nhân của Trình gia đồng loạt quỳ gối trước cửa, hô to: "Tham kiến Thái tử phi."

Mấy nữ tử mặc trang phục trong cung tiến lên vén rèm kiệu sang, cẩn thận dìu đỡ người bên trong kiệu. Trình Du Cẩn chậm rãi bước xuống kiệu, nàng đứng ở trước mặt mọi người, khẽ đưa tay lên: "Miễn."

Tất cả mọi người lúc này mới lần lượt đứng lên. Trình lão phu nhân được người khác đỡ dậy, lẩy ba lẩy bẩy nói: "Lão thân thỉnh an Thái tử phi. Chúc Thái tử phi vạn phúc kim an."

"Tổ mẫu miễn lễ." Trình Du Cẩn tiến lên một bước, bày ra dáng vẻ đỡ Trình lão phu nhân, nói: "Tôn nữ bất hiếu, phiền trưởng bối phải ở đây chờ đợi. Tổ mẫu mau đi vào trong thôi."

Cử chỉ của Trình Du Cẩn chẳng qua chỉ làm ra cho có lệ chứ không thực sự đỡ Trình lão phu nhân. Trình lão phu nhân nhìn tay áo màu đỏ dệt kim bày ra trước mắt, những đường vân màu ánh kim trên đó lấp lánh rực rỡ dưới ánh mặt trời, tỏa sáng đến mức cho người ta chói mắt, choáng váng.

Trình lão phu nhân sững sờ một lúc, rồi thuận thế đứng thẳng người lên, cười nói: "Thái tử phi nói phải, lão thân thấy Thái tử phi nên đã quá hấp tấp nóng vội. Xin mời Thái tử phi vào."

Đám hạ nhân đông đúc của Trình gia nghe vậy thì tản ra từ giữa, tràn ra hai bên như thủy triều, đợi đến khi Trình Du Cẩn và Trình lão phu nhân đi qua thì bọn họ mới dám lần lượt đi theo sau.

Hôm nay, bất kể là chủ hay tớ của Trình gia, tất cả mọi người ai ai cũng đứng ở cửa cung nghênh Thái tử và Thái tử phi. Nam tử thì đi theo Trình Nguyên Hiền đứng ở trên đường lớn trước cổng chính còn nữ tử thì theo Trình lão phu nhân đợi ở cổng phụ, nô bộc thì căn cứ theo cấp bậc mà quỳ gối ở những nơi khác nhau. Trình Du Cẩn vào trong viện, sau đó nàng đi đến chính điện của Thọ An đường. Lúc bấy giờ, Thọ An đường đã được bố trí xong, chỗ nào cũng mới toanh, đặc biệt nghênh đón Thái tử phi. Trình Du Cẩn mời Trình lão phu nhân ngồi ở ghế trên nhưng Trình lão phu nhân không chịu, năm lần bảy lượt từ chối, lúc này Trình Du Cẩn mới giả vờ nửa muốn nửa không, ậm ừ ngồi vào vị trí cao nhất. Trình lão phu nhân cũng theo đó mà ngồi xuống.

[FULL] Thái Tử Vạn PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ