Chương 90

197 1 0
                                    

Trình Du Cẩn đi vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì mỉm cười, cất tiếng một cách tự nhiên: "Tổ mẫu, chúc người một ngày tốt lành ạ."

Trình lão phu nhân uể oải gật đầu, dù thấy điều đó nhưng Trình Du Cẩn vẫn không tỏ ra khác thường. Đến bên mép giường La Hán, nàng lấy việc của nha hoàn, thản nhiên rót tách trà ấm cho Trình lão phu nhân: "Tổ mẫu, con nghe nha hoàn bảo hôm nay người ăn không ngon ạ? Hôm nay tôn nữ dậy muộn, lúc đi vội quá nên con chưa kịp ăn gì cả, nghĩ bụng thôi sang chỗ tổ mẫu ăn chực nè. Tổ mẫu ơi, người có thể châm chước một hai được không ạ? Người cho tôn nữ được hưởng tay nghề của nhà bếp người đi mà!"

Trình lão phu nhân bật cười vì lời nói của nàng. Mới sáng sớm đã được gặp cô nương trẻ trung xinh đẹp, ai mà không vui chứ? Trình lão phu nhân bất giác không nhíu mày nữa, đồng ý: "Con chưa ăn thì bày cơm ra thôi."

Thấy Trình Du Cẩn chỉ cần dùng dăm ba câu đã thuyết phục được Trình lão phu nhân dùng bữa, các nha hoàn không khỏi nhìn nàng bằng ánh mắt biết ơn xen lẫn sự khâm phục. Hồi nãy họ đã khuyên hết nước hết cái, đến nỗi mỏi miệng lắm rồi mà Trình lão phu nhân vẫn tỏ ra thờ ơ, sau cùng thậm chí bà ấy còn lộ hẳn sự mất kiên nhẫn, không muốn nghe nữa, ấy vậy mà đại cô nương vừa đến, chỉ nói mấy câu đã thuyết phục được bà ấy.

Đúng là quả quýt dày có móng tay nhọn mà!

Trong Hầu phủ thì ăn bớt của ai cũng không dám ăn bớt của Trình lão phu nhân, điểm tâm của bà ấy đã được chuẩn bị từ sớm và luôn được hâm nóng trong nhà bếp nhỏ. Cuối cùng cũng nghe Trình lão phu nhân muốn dọn cơm ăn, các nha hoàn và bà tử tất bật dâng món. Sau hàng loạt những âm thanh leng keng, chén bát được bày khắp bàn. Những bữa ăn của Trình lão phu nhân được nấu rất tỉ mỉ, ngay cả bữa sáng mà cũng thịnh soạn cực kỳ, nào là cháo, nào là món tráng miệng, nào là dưa cải, cái gì cần có đều có, nhiều đến nỗi cái bàn gần như không chứa được hết.

Trình Du Cẩn thầm thở dài thườn thượt, càng lúc nàng càng nghiệm được lợi ích của việc giàu có, có quyền thế lại càng tốt hơn nữa. Chẳng biết khi nào nàng mới đạt đến trình độ như Trình lão phu nhân đây?

Trình Du Cẩn là tôn nữ chứ không phải nhi tức nên lúc này có thể ngồi vào bàn cùng ăn với bà ấy. Sáng nay nàng chưa có gì trong bụng thật. Trình Du Cẩn cầm đũa, thấy Trình lão phu nhân liên tục gắp thức ăn cho mình. Suốt cả bữa ăn bà ấy hết bảo nàng ăn cơm lại nói nàng thử món này món kia, Trình lão phu nhân chưa ăn được bao nhiêu mà Trình Du Cẩn đã nếm thử đến no bụng luôn rồi.

Song Trình lão phu nhân đã lớn tuổi nên không còn mặn mà với chuyện ăn uống như xưa, lượng thức ăn bà ấy ăn vào hôm nay đã đến mức trung bình thường ngày, điều đó khiến cho nha hoàn Thọ An đường nhìn Trình Du Cẩn như Bồ Tát cứu thế vậy. Quan sát thấy Trình lão phu nhân đã ăn vừa đủ, Trình Du Cẩn cũng biết ý đặt đũa xuống: "Tổ mẫu ơi, tôn nữ hầu hạ người uống trà ấm nhé?"

Trình lão phu nhân gật đầu, Trình Du Cẩn bèn nhận lấy tách trà từ tay nha hoàn rồi đưa cho Trình lão phu nhân. Nói là hầu hạ nhưng thực chất nàng chỉ đưa hộ mà thôi, số việc mà nàng phải tự tay làm ít ỏi đến nỗi có thể đếm trên đầu ngón tay.

[FULL] Thái Tử Vạn PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ