Hôm nay đã là ngày thứ ba nên Trình Du Mặc về nhà lại mặt*. Trình Du Cẩn đổi sang một bộ trang sức mới bằng cách thay thế món đồ trang sức bằng hồng ngọc ban đầu thành đá quý màu lam nhạt. Món đồ này do nàng tự tay vẽ ra kiểu dáng để Lâm Lang Các chế tạo. Với những hoa văn màu bạc vừa cổ xưa vừa trang nhã, mặt trên được khảm những viên đá quý màu xanh thẳm long lanh như nước. Những món đồ trang sức này có phong cách tương tự nhau. Chúng đều dùng bạc nấu chảy thành trâm và vòng, còn những viên ngọc bích được điểm xuyết ở những vị trí quan trọng cho đẹp đẽ hơn. Mặc dù nàng không dùng nhiều đồ trang sức nhưng mà thoạt nhìn, chúng lại lấp lánh tựa ánh nước đang tô điểm trên làn tóc, càng toát lên vẻ đẹp nhã nhặn và dịu dàng như nước.
*Lại mặt: Vợ chồng về nhà mẹ đẻ của nhà gái sau ngày thành hôn để gặp người lớn tuổi, họ hàng và bằng hữu của họ.
Trình Du Cẩn ngắm nghía mái tóc của mình trong gương nhiều lần một cách tỉ mỉ. Cuối cùng, khi đã cảm thấy hài lòng, nàng mới lấy ra một đôi hoa tai ngọc bích có hình giọt nước để đeo lên dái tai của mình. Sau khi đã trang điểm và làm dáng xong, trên người Trình Du Cẩn chỉ có đâu đó tầm bốn cây trâm cài tóc và một đôi hoa tai nhưng trông nàng lại mềm mại, xinh đẹp vô ngần. Đôi hoa tai sáng bóng và quyến rũ đang rủ xuống bên mặt Trình Du Cẩn, càng tôn lên nước da trắng nõn nà như ngọc, chiếc cổ thon dài cùng với phần cằm thanh tú.
Cả người nàng toát lên vẻ đẹp diễm lệ và đặc biệt, khác hẳn nét đẹp thanh tao và tươi tắn.
Trình Du Cẩn hết sức hài lòng với kết quả này. Bộ nữ trang này do nàng đặc biệt tự đo đạc để may riêng cho mình. Vì hiện giờ đang chịu tang nên nàng không thể dùng những món đồ trang sức quá mức chói lọi hay rực rỡ được. Nhưng không chỉ lộng lẫy, kiêu sa mới xinh đẹp mà ngay cả sự mộc mạc cũng có nét đẹp của nó. Dẫu chẳng có màu sắc tươi sáng hay là hoa văn chạm trổ cầu kì, chất lượng hoàn hảo của đá quý vẫn được làm bật lên. Và một điều trái ngược là: Những chi tiết nhỏ nhặt sẽ càng trở nên tinh xảo sau khi được tô điểm đôi chút.
Trình Du Cẩn đi đến Thọ An đường trong bộ trang phục trông có vẻ tùy ý, giản dị nhưng thực ra chỗ nào cũng được dày công trau chuốt cẩn thận. Người của Trình gia hiếm khi tụ tập đông đủ trong phòng của Trình lão phu nhân như giờ phút này. Nguyễn thị đã đợi ở đây từ sớm rồi. Mới sáng sớm tinh mơ, bà ta đã liên tục nhìn ra ngoài, chỉ cần có một biến động nhỏ nào đó thì Nguyễn thị lại tưởng rằng Trình Du Mặc đã trở về, còn Khánh Phúc Quận chúa lại không cảm nhận được sự lo lắng thấp thỏm khi phải gả nữ nhi đi như Nguyễn thị. Chẳng qua là vì ngại làm phật lòng người khác nên bà mới đợi ở đây thôi. Vì không có hứng thú nên Khánh Phúc Quận chúa đã sai nhũ mẫu ôm Trình Ân Bảo tới đây, sau đó đùa nghịch với nhi tử của mình bằng chiếc khăn tay.
Trình Du Cẩn tiến vào trong rồi lần lượt chào hỏi Trình lão phu nhân, Khánh Phúc Quận chúa và Nguyễn thị, sau đó nàng lập tức đứng sang một bên để chờ đợi.
Vì chuyện lại mặt là một lễ tiết vô cùng trang trọng nên cả Trình gia lẫn Hoắc gia đều rất xem trọng chuyện này. Khi đã qua giờ Tỵ nửa canh giờ, hạ nhân chợt chạy vào rồi mừng rỡ bẩm báo: "Bẩm lão phu nhân và thái thái, xe ngựa của Nhị cô nãi nãi* đã về rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Thái Tử Vạn Phúc
RomanceTrình Du Cẩn là tỷ tỷ trong một cặp tỷ muội sinh đôi, vốn đã có một mối hôn sự tốt đẹp được định sẵn, thế nhưng sau này nàng mới biết, vị hôn phu Tĩnh Dũng Hầu đã nhìnn nhầm nàng thành muội muội cho nên mới tới cửa cầu hôn. Tĩnh Dũng Hầu và muội muộ...