Bên trong căn phòng lâm vào trầm mặc, yên tĩnh một lúc lâu, Trình Nguyên Cảnh nói: "Ngươi nhất định phải như vậy ư?"
Trình Du Cẩn cúi đầu nói: "Điện hạ hiểu lầm rồi. Không phải là thần nữ có ý đắc tội mà chỉ là thần nữ đã khôi phục lễ nghi vốn dĩ nên có mà thôi. Từ trước tới nay thần nữ không ra dáng, ỷ vào việc điện hạ ở Trình gia, tạm thời cần có sự che chở của Trình gia nên đã thực sự coi điện hạ là thúc thúc ruột thịt mà quấy rầy, đó thực sự là lỗi của thần nữ. Điện hạ là thiên hoàng quý trụ*, quân quân thần thần, phụ phụ tử tử, bây giờ thần nữ tình cờ biết được thân phận của người thì đương nhiên là phải dùng lễ quân thần để đối đãi với điện hạ. Huống chi hôm qua may mắn được điện hạ cứu giúp, Thái tử điện hạ không chỉ là trữ quân mà còn là ân nhân cứu mạng của thần nữ, thần nữ đương nhiên phải tất cung tất kính."
*Thiên hoàng quý trụ: Thiên hoàng là hoàng tộc, hoàng thất; Quý trụ là con cháu có địa vị cao quý. Ngày xưa, thiên hoàng quý trụ là từ thường được dùng để chỉ con cháu của hoàng thất.
Phụ tử quân thần, tất cung tất kính, Trình Nguyên Cảnh khẽ cười nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lẽo, cũng không hề có ý cười: "Ồ? Vậy trước đây ở Trình gia, vì sao ngươi lại không muốn cung kính mà xa cách mà bây giờ ngươi mới nhận thức được điều đó?"
Trình Du Cẩn thở dài trong lòng, quả nhiên, thế của Trình Nguyên Cảnh cũng không dễ dàng mượn được như vậy. Bảo hổ lột da, da còn chưa bị lột thì nàng không có cách nào thoát thân được rồi.
Trình Du Cẩn hoàn toàn không nghĩ đến việc Trình Nguyên Cảnh sẽ có hứng thú với phương diện này, cho nên trong lòng tràn đầy tâm tư muốn giành lấy hảo cảm của vị quân vương tương lai, mưu cầu lợi ích cho bản thân, cuối cùng chọn được một đối tượng để gả tiềm năng, được Thái tử đánh giá cao và có một tương lai đầy hứa hẹn.
Thế nhưng hôm qua, lúc Trình Nguyên Cảnh nhảy xuống nước cứu nàng, không thể nghi ngờ đã đập mạnh một viên gạch vào trán Trình Du Cẩn, khiến nàng có chút mờ mịt, mất phương hướng. Thực ra trước đó bọn họ cũng có nhiều hành động thân mật với ranh giới mơ hồ, đặt trong hoàn cảnh nam nữ bình thường thì có đôi chút quá thân thiết. Nhưng một tiếng "Cửu thúc" kia quá có tính mê hoặc, sau khi nghe nhiều, Trình Du Cẩn cũng dần dần bị lừa gạt, cảm thấy giữa người thân với nhau thì thân thiết là chuyện rất bình thường, cãi vã đánh lộn cũng là chuyện rất bình thường.
Tuy nhiên, bọn họ lại không phải là người thân thực sự. Nếu như hai người đều không nhắc tới thì đợi sau khi Trình Nguyên Cảnh rời đi, những chuyện này sẽ không có người biết nữa. Ai ngờ Trình Nguyên Cảnh lại không có ý định dừng lại ở đó. Hắn xé toang lớp giấy mỏng manh yếu ớt ngăn cách giữa hai người ở ngay trước mặt nàng. Trình Du Cẩn không thể không đối mặt với một sự thật nghiệt ngã khác.
Nàng giành hảo cảm, đã giành được rồi.
Trình Du Cẩn thực sự không ngờ là Thái tử điện hạ lại vừa ý nàng. Dường như khả năng này đã bị loại trừ trong tiềm thức, lúc Trình Du Cẩn chọn phu tế, nàng hoàn toàn không coi Trình Nguyên Cảnh là một trong những lựa chọn, thế nên nàng tự nhiên cảm thấy Trình Nguyên Cảnh cũng vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Thái Tử Vạn Phúc
RomansaTrình Du Cẩn là tỷ tỷ trong một cặp tỷ muội sinh đôi, vốn đã có một mối hôn sự tốt đẹp được định sẵn, thế nhưng sau này nàng mới biết, vị hôn phu Tĩnh Dũng Hầu đã nhìnn nhầm nàng thành muội muội cho nên mới tới cửa cầu hôn. Tĩnh Dũng Hầu và muội muộ...