Chương 159

133 3 0
                                    

Đây là nguyên văn câu nói vừa rồi của Dương Thái hậu, bây giờ thế mà lại bị Lý Thừa Cảnh thay đổi một vài chỗ sau đó vứt lại nguyên văn câu nói với nghĩa không đổi lại cho bà ta. Trước đấy Dương Thái hậu bị cái mũ "Quy củ của tổ tiên" chặn lại, sau đấy lại bị nguyên văn lời mình nói đáp trả khiến bà ta không thể ú ớ bắt bẻ được gì, bà ta mở miệng định nói gì đó những cuối cùng lại không nói lên lời.

Dương Thái hậu nuốt không trôi cục tức này, bà ta nói: "Nhưng hoàng thất lấy con nối dõi làm trọng, ngươi thân là Thái tử, bên người há có thể không có người hầu hạ?"

Lý Thừa Cảnh cúi đầu, chỉ nói: "Là nhi thần bất hiếu."

Còn chuyện nạp thiếp lại không hé miệng nhắc đến một chữ nào.

Dương Thái hậu còn muốn nói tiếp nhưng Hoàng đế ngồi bên cạnh lại ho khan hai tiếng cắt ngang, sau đó ông ấy nói: "Được rồi, Thái tử còn trẻ, trẫm tìm được hắn về cũng mới một năm, chuyện con nối dõi cũng không cần vội. Huống chi, Thái tử và Thái tử phi mới đại hôn được nửa năm, bây giờ đã nhắc đến chuyện con cái, không khỏi ép buộc chúng nó quá."

Hoàng đế miệng vàng lời ngọc, ông vừa mở miệng tiếp lời, Dương Thái hậu cũng không nói thêm gì nữa. Dương Hoàng hậu ngồi bên cạnh sắc mặt cũng không tốt cho lắm, từ trước tới giờ Hoàng đế luôn kính cẩn lễ phép, nghe lời cô mẫu răm rắp, thế mà hôm nay vì thái tử, ông ta lại dám công khai làm bẽ mặt cô mẫu?

Dương Hoàng hậu nhìn về phía người ở dưới điện kia, người kia long chương phượng tư*, phong nhã hào hoa, cho dù ai gặp cũng phải thốt lên tán thưởng một câu tuổi trẻ xuất chúng. Thế nhưng người này lại là nhi tử của Chung thị.

*Long chương phượng tư: uy phong như rồng, tư thái như phượng, biểu thị cao quý, uy nghiêm, phong thái hơn người.

Bà ta không sánh bằng Chung thị, bây giờ đến ngay cả nhi tử của Chung thị cũng muốn đè trên đầu bà ta.

Dương Hoàng hậu tức giận đến nỗi bờ môi trắng bệch ra, móng tay cắm sâu vào trong da thịt. Sắc mặt Dương Thái hậu cũng trông rất khó coi, bà ta hơi cúi đầu liếc mắt nhìn Lý Thừa Cảnh và Trình Du Cẩn đang đứng dưới điện, Trình Du Cẩn cảm nhận được Dương Thái hậu đang nhìn mình nên lễ phép nhìn xuống không nhìn thẳng vào bà ta. Cuối cùng Dương Thái hậu cũng nén được cơn giận, bà ta miễn cưỡng nói: "Nếu Hoàng đế cũng đã nói như vậy rồi, ai gia cũng không tiện nhiều lời. Hoàng đế và Thái tử phụ tử một lòng, bây giờ trái lại ai gia lại uổng công làm người ác."

Dương Thái hậu nói câu này Hoàng đế không tiện lên tiếng đáp lời nhưng Hoàng đế còn chưa kịp thấy khó xử, Lý Thừa Cảnh đã trả lời: "Không dám, chẳng qua tôn nhỉ cũng chỉ cẩn tuân theo quy củ của tổ tiên mà thôi. Nếu Thái hậu muốn sớm ngày trông thấy hoàng thất khai chi tán diệp*, sao không chọn thê tử cho nhị đệ? Nhị đệ cũng đã đến tuổi thành hơn, nói không chừng sau khi nhị đệ thú thê lại có thể phân ưu giúp trưởng bối nhanh hơn ta."

*Khai chi tán diệp: sinh con đẻ cái, con đàn cháu đống, nối dõi tông đường.

Lý Thừa Cảnh vừa nói câu này xong, cả điện đều chìm trong bầu không khí yên tĩnh. Lý Thừa Quân không ngờ đột nhiên mũi dùi lại chuyển sang hắn ta, hắn ta lập tức căng thẳng, theo bản năng ngồi thẳng người lại.

[FULL] Thái Tử Vạn PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ