Chương 10: Có người nói Tần Cung chủ không... được!!!

3.6K 180 52
                                    

Trên đời này người mơ ước Thẩm Thiên Lăng có lẽ có rất nhiều, nhưng bởi vì sức chiến đấu của Tần Thiếu Vũ thực sự quá cường hãn, cho nên những người còn lại trong lòng cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, tuyệt đối sẽ không biểu lộ ra, cũng sẽ không làm ra loại hành động viết thư tình kinh khủng này!

CÓ! NGƯỜI! VIẾT! THƯ! TÌNH! CHO! PHU! NHÂN!

Đây quả thực là chuyện có tính chấn động cực lớn biết không! Ở Truy Ảnh Cung từ Hộ Pháp Đường chủ cho tới đại nương quét rác, đều bị tin tức này làm sợ ngây người!

Con đường tình yêu của cung chủ cùng phu nhân nhà ta thật sự là long đong a! Thiên đế cùng Vương mẫu nương nương muốn can ngăn thì cũng thôi đi, cư nhiên ngay cả tên phàm nhân này cũng muốn chen một chân, hoàn toàn chính là mấy đôi uyên ương số khổ trong mấy khúc hí kịch mà.

Phi thường đáng rơi lệ!

"Cung chủ." Trong thư phòng, tiêu vệ đem bức thư cùng phi đao trình lên, "Trên phi đao không có bất cứ dấu hiệu gì, hình như là vũ khí tiện tay mua ở ven đường, chữ viết cũng nhìn không ra manh mối."

Tần cung chủ tiếp nhận rồi mở ra, sắc mặt phi thường khó coi.

Thẩm tiểu thụ lo lắng đề phòng, tùy thời làm tốt công tác đào tẩu, lúc này các ngươi cũng phải cảm nhận tâm tình của hắn chứ!

Tiêu vệ thức thời rời khỏi phòng, đem không gian trả lại cho hai người, rất tri kỷ mà đóng cửa lại, mắc công lát nữa cung chủ đột nhiên thú tính hóa, loại hình ảnh này mới nghĩ một chút thôi liền phi thường đáng sợ.

Thẩm Thiên Lăng:...

Chân bắt đầu mềm nhũn.

"Chíp!" Cục bông vừa ăn xong cơm chiều, tung tăng chạy tới tiểu viện, đứng trên cửa sổ nghiêng đầu ngó vào phòng, đôi mắt hạt đậu sáng ngời, muốn nhìn một chút xem có thể chơi ném cao hay không.

Người nhà a! Thẩm Thiên Lăng lệ nóng doanh tròng đưa tay, hơn nữa phi thường hy vọng con trai sau đó có thể trưởng thành cao bảy thước thành đại Phượng Hoàng, mang mình thuận lợi chạy trốn thật tốt.

Tần cung chủ sắc mặt vẫn đen như mực.

...

Cục bông rất cẩn thận đem đầu thu trở lại, sau đó quyết đoán xoay người bỏ chạy, tốc độ móng vuốt nhanh vô cùng, trên đỉnh đầu ngốc mao rối tung, sợ bị cha nó giận chó đánh mèo.

Cuộc sống của chim quả thực gian khổ, vừa nhấp nhô lại vừa quanh co, một đường đều là chông gai.

Thẩm Thiên Lăng:...

Đúng là không phải con ruột.

"Ai viết?" Không dựa được vào người khác, Thẩm Thiên Lăng đành phải dựa vào bản thân cố gắng sinh tồn.

Tần Thiếu Vũ bình tĩnh đem một cái chun trà nghiền thành bột phấn.

"Đó là chun trà làm bằng vàng, rất... quý..." Thẩm Thiên Lăng cực kỳ không muốn ai kia tức giận.

"Muốn chết." Tần Thiếu Vũ nghiến răng nghiến lợi.

"Đưa ta xem một chút." Thẩm Thiên Lăng đưa tay lấy bức thư, sau đó liền bị chấn động, bởi vì bức thư tình này rất dài!

Giang Hồ Biến Địa Thị Thổ Hào - Ngữ Tiếu Lan SanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ