Chương 67: Nhích người đến Vương Thành!!!

2.7K 136 94
                                    

Tần Thiếu Vũ 'khụ khụ' hai tiếng, "Mộ huynh."

Mộ Hàn Dạ tĩnh táo nói, "Đây là tín vật quân quyền Thất Tuyệt quốc."

Thẩm Thiên Lăng quả quyết đem con trai ôm vào trong ngực, "Không cần để ý nó, các ngươi tiếp tục nói chuyện chính sự."

"Chíp." Cục bông quyến luyến không thôi, nghiêng đầu cùng Thất Tuyệt Vương thâm tình nhìn nhau, hơn nữa còn mở ra cánh ngắn manh manh.

Mộ Hàn Dạ :......

Hoàng Đại Tiên :......

"Ta mang nó đi ra ngoài chơi." Thẩm Thiên Lăng 囧囧 đứng lên.

"Chíp!" Cục bông biểu lộ tan nát cõi lòng, ngửa đầu nhìn nương nó —— thật sự mang đi ra ngoài sao.

Thẩm tiểu thụ từ nội tâm phát ra cảm giác bản thân giống như là ác bà bà, đặc biệt cầm gậy đánh uyên ương.

Hoàng Đại Tiên từ trong lòng ngực lấy ra một chuỗi tiểu ngọc châu, đặt ở trong tay Thẩm Thiên Lăng, tuy nói không thể so với ban chỉ khí phách của Mộ Hàn Dạ, nhưng cũng xanh biếc mượt mà rất là đáng yêu.

Cục bông lập tức chấn hưng tinh thần, dùng đầu cọ cọ tay hắn, như bày tỏ lời cảm tạ.

Tần Thiếu Vũ sảng khoái nhìn Hoàng Đại Tiên nói, "Xem như ta thiếu ngươi một cái nhân tình, tương lai tùy thời có thể đòi lại."

"Tần cung chủ khách khí." Hoàng Đại Tiên cười cười, "Không đáng giá bao nhiêu, chỉ là nhìn đẹp mắt mà thôi."

Cục bông hăng hái bừng bừng, đem chuỗi ngọc châu ngổn ngang kia quấn ở trên người mình, cảm thấy phi thường đẹp.

"Nếu không còn chuyện gì khác, ta cùng Lăng nhi trở về trước." Tần Thiếu Vũ cầm xấp giấy đứng lên, "Những phạm nhân kia đâu?"

"Đều ở trong tay ta, bất quá nhìn qua cũng không giống loại người đại gian đại ác." Mộ Hàn Dạ nói, "Thông đồng Chu Giác mưu đồ phản nghịch, đối với Sở Hoàng mà nói có lẽ không thể tha thứ dễ dàng, đối với ta mà nói lại không coi là chuyện lớn gì. Người đều có thất tình lục dục, sai lầm là chuyện khó mà tránh khỏi. Nhưng nếu là giao cho Sở Hoàng, thì chỉ có một con đường chết."

Tần Thiếu Vũ cười cười, "Người là Mộ huynh bắt được, tất nhiên mặc cho Mộ huynh xử trí, ta chẳng qua chỉ là thuận miệng hỏi, không cần để ở trong lòng."

Mộ Hàn Dạ gật đầu, tiễn hai người bọn hắn ra khỏi khách điếm.

"Chíp!" Cục bông đứng ở trên bả vai cha nó, hữu hảo hướng Hoàng Đại Tiên giơ giơ cánh, tiểu hắc đậu sáng long lanh.

Hoàng Đại Tiên bật cười, cũng hướng nó phất phất tay.

Mộ Hàn Dạ vẻ mặt hơi buồn bả.

Hoàng Đại Tiên xoay người đi vào bên trong, làm bộ không nhìn thấy.

"A Hoàng ......" Mộ Hàn Dạ ngữ điệu kéo dài.

Hoàng Đại Tiên giả vờ như không nghe thấy.

"A Hoàng cũng không có tặng đồ cho ta." Mộ Hàn Dạ đi theo phía sau hắn, suy nghĩ một chút lại bổ sung, "Hơn nữa cũng không có nhìn ta cười."

Giang Hồ Biến Địa Thị Thổ Hào - Ngữ Tiếu Lan SanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ