Chương 152: Chưởng môn Lý Thái Thái rất bi kịch!!!

2.3K 90 25
                                    

Bởi vì buổi tối Thẩm Thiên Phong vẫn luôn mật thám, cho nên không có thời gian dùng cơm. Sau khi trở về phòng vốn dĩ muốn ăn vài cái bánh bao, Diệp Cẩn lại đột nhiên nói, "Ta đi nấu bát mì cho ngươi."

"Chúng ta là âm thầm đến đây, chẳng lẽ còn có thể mượn phòng bếp?" Thẩm Thiên Phong giúp hắn chỉnh lại áo, "Không cần, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút."

"Không phải ngươi nói là bên trong thành có hiệu buôn của Thẩm gia, xem như điểm âm thầm liên lạc sao?" Diệp Cẩn nói, "Cũng có phòng bếp đi?"

Có ngược lại là có, thế nhưng hơn nửa đêm liền chạy đến nhà người khác, là vì muốn mượn phòng bếp? Thẩm Thiên Phong có chút dở khóc dở cười.

"Có đi hay không a?" Thấy hắn nửa ngày không nói lời nào, Diệp Cẩn nhíu mày.

"Đương nhiên là đi." Thẩm Thiên Phong quyết đoán gật đầu. Chỉ cần là hắn muốn, đừng nói là mượn phòng bếp, cho dù là muốn đem toàn bộ phủ nha Tam Thủy thành mượn đến đây, chỉ sợ bản thân cũng sẽ đến tìm Tri Phủ.

Vì thế tại phòng cách vách, sau khi hai người biết được việc này, liền bị chấn kinh một chút, Thẩm Thiên Lăng hồ nghi nhìn Tần Thiếu Vũ, "Vừa rồi đại ca ở ngoài cửa nói là đi đâu?" Chẳng lẽ là tai mình nghe được ảo giác

"Hình như là muốn đến nhà lão bản Kim Phượng lâu nấu cơm." Tần Thiếu Vũ nói.

Thẩm Thiên Lăng:......

Thật sự đúng là muốn đi nấu cơm.

"Ngươi đây là cái biểu tình gì." Tần Thiếu Vũ ở trước mặt hắn lắc lắc tay.

Thẩm Thiên Lăng cảm khái, "Tẩu tử thật sự tri kỷ." Tuy rằng điểm cười hơi kỳ quái một chút, nhưng vẫn là rất hiền lành a, hơn nửa đêm tự tay nấu mì, quả thực là lãng mạn nhất so với bất cứ thứ gì.

"Lăng nhi có tri kỷ không." Tần Thiếu Vũ sờ sờ bụng nhỏ của hắn.

"Tất nhiên." Thẩm tiểu thụ ngưỡng mặt nằm ở trên giường, áo ngắn cuốn lên đến ngực.

Quả thực khí phách.

Kim Phượng lâu là một tòa nhà bán đồ trang sức, lão bản gọi là Kim Ngọc, bộ dáng nhã nhặn, không giống thương nhân, ngược lại càng giống như là thư sinh. Trước kia hắn cùng nhị thiếu gia Thẩm gia vào Nam ra Bắc, coi như là thấy quen mặt đại thiếu gia. Cho nên lần này mặc dù là hơn nửa đêm bị đánh thức mượn phòng bếp, cũng chỉ là hơi sửng sốt một chút liền lập tức đáp ứng, một lời thừa thải cũng không hỏi.

"Đa tạ Kim lão bản." Vào thời điểm này quấy rầy người khác, Thẩm Thiên Phong có chút băn khoăn.

Kim Ngọc ngược lại là không lưu tâm, cười nói, "Chỉ cần đại thiếu nãi nãi không ghét bỏ phòng bếp cũ nát này của ta, đừng nói là mượn, cho dù là muốn lấy trở về Nhật Nguyệt sơn trang, ta tất nhiên cũng sẽ dâng hai tay."

Diệp Cẩn nháy mắt tức ngực, ĐẠI ! THIẾU ! NÃI ! NÃI? !

Thẩm Thiên Phong ho khan hai tiếng, "Vậy Kim lão bản trở về nghỉ ngơi trước đi, chúng ta lát nữa liền trở về khách điếm."

Kim Ngọc gật đầu, "Vậy ta cáo từ trước." Đi tới cửa lại quay đầu, rất có thâm ý nói, "Trong nhà không có người ngoài, xung quanh phòng bếp rất an tĩnh, chắc chắn không có người quấy rầy, đại thiếu gia xin cứ tự nhiên."

Giang Hồ Biến Địa Thị Thổ Hào - Ngữ Tiếu Lan SanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ