Chương 95: Vị

1.1K 198 26
                                    

Giải đáp thắc mắc tí nhỉ?

(⊃。•́‿•̀。)⊃ có vẻ cũng có vài bạn chưa hiểu ý nghĩa của chương trước nên Vĩ ngoi lên giải thích xíu xíu.

Đầu tiên, mọi người hẳn thấy Toru đã hứa với Shinichirou rằng sẽ dùng và tính mạng để bảo vệ gia đình Sano. Đi sâu vào vấn đề hơn nè, lời hứa ban đầu là bảo vệ nhà Sano đây chính là ước định Toru tự đặt ra bởi Shinichirou vì bảo vệ cô nên mới chết.

Tuy nhiên, lúc đầu mục đích cơ bản là bảo vệ thôi. Nhưng sau hai năm chung sống, Toru lại quyết định chạy đi cứu người, những người còn không phải người nhà Sano. Điều đó chứng tỏ việc gì? Tức là việc cứu đã không chỉ dừng ở phạm vi nhà Sano nữa, nó mở rộng ra thành - những người đã gắn bó với Toru. Cô cũng tin là mình đang cứu họ, cơ bản là vì Toru yêu quý họ, mục đích cứu được xuất phát từ tình yêu, đó là mục đích đẹp, cũng rất có tính cao cả như cái cách Takemichi quay về quá khứ để bảo vệ người khác, ban đầu chỉ là cứu Hinata nhưng sau đó là mở rộng lên toàn Touman. Vậy mục đích này tốt không? Tốt vl ấy chứ, con bé đang làm điều đúng đắn mà.

Nhưng Kisaki đã nói gì? Từ đầu tới cuối những gì Toru đang làm không phải yêu thương gì cả, chỉ vì muốn bù đắp cho sự hối tiếc của bản thân nên mới đi cứu người. Vậy mục đích cứu, nó đã bị bẻ sang hướng khác. Cơ bản không nói tới việc cứu và không cứu nó đúng hay sai, hay cách cứu có gì sai. Mà cái nói tới ở đây là mục đích cứu, là cho bản thân hay cho người khác. Còn việc sao Kisaki lại lấy điều này ra để uy hiếp, ngược lại, cậu ta đang cổ vũ Toru cứu người đấy chứ? Kisaki đang cổ vũ Toru đi theo cứu nhưng với mục đích cho bản thân cô. Cùng là một đích đến, nhưng nếu cốt lõi vấn đề sai lệch thì cũng sẽ ảnh hưởng tới cách bạn đi tới điểm đích. Và tiếp sau đây tôi sẽ cho các bạn thấy, khi cốt lõi bị bóp méo thì phương thức để tiến bước cũng sẽ thay đổi. Toru cứu những người khác, còn mong chờ một tương lai hạnh phúc và cố cải tạo Manjirou không còn nữa, vì mục đích của cô đã bị bóp méo rồi.

Đáng ra tôi không giải thích đâu, =)) tôi định để mọi người tự đoán để sau tôi quay xe cho té bể đầu cơ. Vì đại đa số cả nhà đều tin Kí nó nói đúng, éc éc, thôi nào Kí nó là phản diện đó =(( xúi Pa chin đâm Osanai, xúi Peyan đánh Draken, vụ bắt cóc Toru trong truyện này cũng một tay anh chứ đâu xa, người xấu nói vậy cũng tin, độc giả nhà tôi ngây thơ quá. Nhưng thôi, tích đức xíu vậy. Vì tôi cũng sợ bố Ken quay xe bể cốt truyện của tôi lắm.

_




Khi Toru mở mắt ra, cả người tê rần và khí lạnh như thể ăn sâu vào tận xương khiến cô rùng mình run rẩy. Cổ họng khô ran, vẫn còn rát đau khi đã hoảng loạn mà gào thét, tầm mắt lờ đờ gần như vẫn chưa thể định lại tiêu cực trong nó mà nhìn về phía khoảng không vô định. Toru thở dài một tiếng, đầu óc là bộ máy tệ hại vẫn đang trong quá trình khởi động khiến cô tê liệt hết cả.

Đau đầu quá, Toru lẩm bẩm không ra tiếng, cảm giác đau nhói đinh đinh từng hồi trên đại não cùng cái bụng xẹp xuống rỗng tuếch làm cô uể oải.

Đói.

Bà chủ tiệm bánh lảo đảo vịn lấy thành tủ gượng đứng dậy, căn bếp chỉ còn lại mình cô hướng mắt ra ngoài thì sắc trời đã ngả về màu tím than tối đặc. Toru thấy đói và mệt lả, cảm giác mất sức khiến hai chân cô bủn rủn đến đi đứng cũng trở nên khó khăn. Người thợ làm bánh liếc mắt, dừng lại ở chiếc bánh kem xinh xắn đã mất một góc bánh, lộ ra phần cốt nhân kem mềm mịn bên trong đặt cạnh là cái nĩa bạc còn sót kem bông.

[ĐN_Tokyo Revengers] _Sweet_ [Bitter]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ