Chương 30: Tội lỗi

4.1K 736 40
                                    

Máu, ướt đẫm đôi bàn tay đang không ngừng run rẩy. Đôi mắt thoáng trống rỗng, cả một mảng đen vây lấy đầy tuyệt vọng. Sắc mặt xám ngoét, đục màu u tối.

"SHIN!!!"

Cả cơ thể to lớn đổ lên người Toru, đôi chân cô run rẩy khuỵu ngã đập xuống sàn gạch đá lạnh buốt đau điếng. Máu đang thấm lên đôi tay cô.

Trong đôi mắt đen ám một màu tuyệt vọng, Kazutora đứng đằng sau với chiếc kìm sắt còn đang nhỏ máu.

"MÀY LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ?! KAZUTORA!!! " Baji chạy ra, bỏ hẳn cả chiếc CB250T lại.

Sự hỗn loạn ngay giữa đêm khuya, Toru chết lặng ôm lấy Shinichirou trong lòng. Tử thần dần bước tới chầm chậm trong cái cửa tiệm xe mô tô đang tắt đèn, không gian tối đen như mực.

Toru không nghe được gì, trái tim cô đang đau tới nghẹt thở. Máu đông cứng, hai tay đỡ lấy Shinichirou mà đầu óc tê liệt. Cô phải làm gì, cô nên làm gì đây? Toru không biết. Những gì cô có thể làm, chỉ là trân trân nhìn vào cái khoảng hàng xe phía sau mái đầu đen gác lên vai mình trong bóng tối.

Cái khoảnh khắc mà một sinh mệnh dần rời khỏi nhân thế nó tồi tệ, bàng hoàng và cả tuyệt vọng.

"K-không... Tao chỉ muốn... bịt miệng cô ta..." Kazutora lắp bắp, nó không hề muốn giết người.

Không phải là vì đột nhiên cô ta xuất hiện sao? Đây là lỗi của cô gái này chứ? Nếu cô ta không phá cửa đi vào thì nó đã không vung lên chiếc kìm sắt đầy tội lỗi kia.

Những lời bao biện đều không là gì, sự thật là nó đã hành hung một người vô tội.

Toru cúi đầu, dường như tỉnh ra, nước mắt bắt đầu ứa ra lăn dài trên má.

"Không, Shin... Trò đùa này không vui đâu. Mở mắt ra đi, Sano Shinichirou... Nếu không em sẽ giận anh đấy! " Toru run rẩy, áp tay lên gương mặt tái nhợt của Shinichirou.

Cô gượng cười, nụ cười méo mó cùng đôi mắt đã ngân ngấn nước mắt. Bàn tay đan vào mái tóc đen, đỡ lấy đầu anh áp vào lòng mình. Lòng bàn tay ướt đẫm, thứ chất lỏng tối màu trong màn đêm âm ấm. Toru đưa tay ra, bóng tối trùm lên khiến cô gần như không thể phân biệt nổi thứ màu sắc sẫm màu dính đầy trong lòng bàn tay mình lúc này.

Nó là máu.

Toru run lên, cô hết nhìn Shinichirou lại nhìn qua bàn tay dính máu anh của mình.

Làm sao đây? Phải làm sao để cứu người đây? Vì sao máu không ngừng chảy?

Shinichirou sẽ chết mất, anh ấy thực sự sẽ chết mất!

Nếu được, cầu xin hãy lấy mạng tôi đổi cho anh ấy đi. Cầu xin người.

Trong một khoảnh khắc, Toru giống như một cái cốc thủy tinh, vô tình rơi xuống đất mà vỡ tan tành. Cô khóc, nước mắt lăn dài trên má rơi xuống mí mắt đang khép hờ của Shinichirou.

Cảm xúc tiêu cực đầy tệ hại, dần xâm chiếm lấy mọi giác quan nhấn chìm Toru vào cái bể mực đen tối không thể vùng vẫy nổi. Bóng tối đan vào đôi mắt cùng trái tim như đã ngừng đập.

[ĐN_Tokyo Revengers] _Sweet_ [Bitter]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ