"Toru, ừm... Chủ nhật tuần này có muốn cùng đi chơi không?"
Toru quay qua, Shinichirou đang gãi đầu cười ngại ngùng. Cô chớp chớp mắt, chưa hiểu được bầu không khí hường phấn trước mặt. Shinichirou hai tay đan vào nhau, lần đầu tiên Toru nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của anh.
Ừm, cái gì vậy? Hoa hòe hoa sói ở phía sau Shinichirou là từ đâu ra vậy?
( ಠ ಠ )? To-chưa bao giờ yêu đương-ru đang cảm thấy khó hiểu. Mà Shinichirou đã rất nhanh chìa ra hai vé xem phim tình cảm.
Lại còn là vé ghế cặp tình nhân.
"..."
(´⊙ω⊙') à, chắc là muốn đi xem mà không rủ đực rựa đi cùng được nên mới mời mình đây mà. Ôi dào, không nghĩ tới Shinichirou lại là người có trái tim thiếu nữ như vậy.
Vỗ tay cho sự né bả rank bạch kim của Toru.
"Được thôi, vậy hẹn mấy giờ đây?" Toru nhận vé, hỏi.
Shinichirou vẻ mặt rạng rỡ, có phần lúng túng đáp:
"Đi từ chiều, hẹn nhau ở cửa hàng của tôi. 4 giờ chiều nhé, chúng ta đi ăn trước rồi xem phim."
Toru gật đầu, cất vé vào trong túi, cũng đã muộn cô nên về nhà rồi. щ(゜ロ゜щ) bởi vì thằng oắt Izana chắc chắn không cắm cơm, về muộn thì sẽ không có cơm ăn đâu.
_
Shinichirou nhìn Toru cùng hai đứa nhóc đẩy xe bánh rời đi. Mãi sau mới hết bần thần, khóe môi câu lên một nụ cười vui vẻ rút điện thoại trong túi quần ra.
"Này, Takeomi. Tao kể cho mày chuyện tốt của tao... "
Nắng chiều nay sao mà oi ả quá, mặt đường nhựa nóng rực phả hơi như trái tim đang râm ran tình yêu mới chớm nở. Tiếng xe cộ nối đuôi nhau trên con đường dài, tảng mây ngả màu trời chiều lững lờ xa xăm.
Toru cất xe bánh, chào tạm biệt Ran và Rindou, lần này thì cô thẳng tiến lên nhà không như mọi khi bị chặn lại.
Yên bình tới đáng sợ.
Toru luôn cảm thấy không ổn, giống như có gì sắp xảy tới. Cô ngẩng đầu nhìn mặt trời dần lặn nơi những tòa nhà phía xa xa. Cùng là một ngày nắng oi ả kết thúc bằng màu hoàng hôn cam vắt đổ dần qua đỏ lựu phai nhàn nhạt. Vì sao trong lòng cô lại cứ thấp thỏm không yên.
Là sự bình yên trước cơn bão lớn cứ lặng lẽ từng chút một tiến tới. Bất giác vồ lấy, nuốt chửng ta trong nỗi bi ai và tuyệt vọng lúc nào không hay.
"Mừng chị trở về, Toru." Izana đã đợi sẵn ở nhà, nghe tiếng cửa mở thì chạy ra.
Toru cúi người cất giày lên tủ, rồi cùng gã đi vào nhà. Nhìn bóng lưng thiếu niên vui vẻ dọn bàn ăn, nỗi băn khoăn trong lòng Toru dần trôi đi.
Có lẽ là do cô nghĩ nhiều thôi.
Σ(°ロ°) mà hôm nay Izana chủ động dọn bàn ăn, có phải ngày mai bão cấp 8 sẽ đổ bộ không?!
Toru thay đồ, như mọi khi làm bữa tối. Rốt cuộc thì sau một khoảng thời gian, cô và Izana lại ngồi chung bàn ăn cơm. Mấy hôm nay gã rất ngoan ngoãn ở nhà, đúng là nên lắp camera mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN_Tokyo Revengers] _Sweet_ [Bitter]
FanfictionNghe nói trong giới bất lương toàn cái đất Tokyo này không ai không biết, có một tiệm bánh được các đại ca tai to mặt lớn của các băng đảng đứng đầu bảo kê. Truyền miệng nhau đám bất lương tự biết, có thể đi đánh nhau cướp bóc thu phí bảo kê nhưng t...