Vì vai ác chết lần thứ sáu ( 03 )

37 10 2
                                    

Du Thất phản ứng quá khích đến nỗi hệ thống meo meo nhảy dựng lên trốn sau lưng Du Đường gào ầm lên chửi meo meo: 【á á á! Ký chủ, thằng cha Du Thất này luyện gào rống công hả? Hù chết mèo rồi! 】

Du Đường vốn dĩ cũng bị Du Thất dọa giật nảy mình, nhưng nghe thấy những lời của hệ thống thì suýt nữa cười ra tiếng.

Y ngồi xổm xuống xoa đầu mèo của hệ thống giúp nó bình tĩnh lại, sau đó mới bước về hướng Du Thất.

Nơi ở của nguyên chủ chỉ có một tiểu đồng đã từng được nguyên chủ cứu và một ám vệ đã ở cạnh mười mấy năm, thường ngày Du Thất nhận việc tới trấn dưới núi mua đồ dùng thiết yếu, cho nên tuy rằng bọn họ ẩn cư tại đây nhưng tin tức cũng không bị bế tắc.

Đây cũng là nguyên nhân Du Thất liếc mắt một cái đã nhận ra Sở Đoạn Ly.

"Thiếu gia, ngài đừng tới đây!" Gã thấy Du Đường đi về hướng này thì kinh hoảng hét lên ngăn cản.

Một tay cầm kiếm phòng thủ trước người, một tay ngăn Du Đường không cho tiến thêm một bước, phảng phất như kẻ đang nằm ở kia không phải Sở Đoạn Ly bị trọng thương sinh tử không rõ mà là một con hồng thủy mãnh thú ăn thịt uống máu người.

"Nghe nói Sở Đoạn Ly tu luyện tà công, có thể gặt mạng người trong vòng trăm mét!" Du Thất lo lắng khẩn trương giang hai cánh tay ra muốn bế Du Đường lên: "Để đó cho ta xử lý, bây giờ ta mang ngài rời khỏi nơi này đã!"

Du Đường nâng gậy chống lên ngăn trở động tác của gã. Y biết Du Thất là một tên thẳng nam sắt thép, thích một cô bé bán đậu hũ ở trấn trên, tuy rằng trước kia nguyên chủ yêu thầm Du Thất nhưng khi biết trong lòng đối phương đã có người nhớ thương, cũng biết rằng với cơ thể ngày một lụi tàn này thì dù cho Du Thất có đồng ý ở bên mình, cũng không thể tránh được cái chết càng ngày càng gần. Cho nên cân nhắc tới lui, nguyên chủ lựa chọn không thổ lộ với gã.

Nói cách khác hiện giờ quan hệ giữa hai người chỉ đơn thuần là thiếu gia và ám vệ.

Ngày thường khi nguyên chủ đi lại mệt mỏi sẽ dựa vào Du Thất theo bản năng, nhờ gã dìu hoặc ôm mình, nhưng bây giờ Du Đường tu hú chiếm tổ, trong lòng đã có Ngụy Uyên.

Làm gì có chuyện để nam nhân khác có động tác thân mật đến mức này với mình?

Mà kể cả y có không thèm để ý, thì vị dấm vương vô địch thiên hạ đang nằm cách đó không xa kia tương lai mà biết được chuyện này thì chết dở.

"Không cần."

Du Đường né qua một bên rồi đi đến ngồi xổm xuống trước mặt Sở Đoạn Ly, kéo ống tay áo của hắn lên rồi duỗi tay chạm vào mạch môn cổ tay của nam nhân, sau đó chậm rãi nhíu chặt mày.

Bời vì có ký ức nguyên chủ, cho nên Du Đường có thể cảm giác được mạch tượng của Sở Đoạn Ly cực loạn. Trong cơ thể này đang có hai luồng nội lực đối chọi nhau, chắc hẳn là do cưỡng ép vận công dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa còn thứ phệ tâm tình cổ quỷ dị này.....

Trong y thư miêu tả về phệ tâm tình cổ như thế này.

Là tình cổ do Hợp hoan giáo chế tạo ra, nghe sơ qua là biết ngay có liên quan đến phương diện cấm trẻ em dưới mười tám tuổi.

Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ