Vì vai ác chết lần thứ sáu (21)

27 4 0
                                    

"Không phải đâu, Sở cung chủ, ngươi đang đùa ta đấy à?" Du Thất thộn mặt ra nói: "Người trong lòng của thiếu gia sao có thể là ta được?"

"Du Thất là nô lệ được Du gia cứu về, hiểu được tôn ti trên dưới, đối với thiếu gia, ta không có bất kỳ tư tưởng không an phận nào." Gã gãi đầu cười thẹn thùng: "Hơn nữa, người ta thích ở Tam Thủy trấn, mấy ngày hôm trước bọn ta còn hẹn nhau....."

"......" Sở Đoạn Ly có thể phán đoán ra cảm xúc từ nhịp thở của người đang nói.

Du Thất lại là người thật thà, chưa bao giờ nói dối.

Cho nên mặc dù vẫn còn lăm lăm trường kiếm trong tay, nhưng sát ý quanh thân cũng đã tiêu tan đôi chút.

Hắn trầm giọng nói: "Ngươi không có tâm tư với y không có nghĩa là y cũng thế."

Nghĩ lại thì trên đường ra khỏi Liên Sơn Sương Mù, Du Thất đã từng tự nhiên như ruồi mà đưa ra đề nghị cõng Du Đường, kết hợp với những lời tự thuật của gã, sắc mặt của Sở Đoạn Ly lại càng đen thêm vài phần.

"Thiếu gia có tâm tư với ta?" Du Thất xua tay: "Không có khả năng không có khả năng, khi còn nhỏ nói muốn gả cho ta chỉ là lời nói đùa vui của trẻ con, không thể coi là thật."

Gã nhắc tới việc này làm trong đầu Sở Đoạn Ly lại hiện lên những lời Du Đường từng nói với hắn.

——Cưới ta?

——Chỉ bằng ngươi, còn không có tư cách đâu.

Mà đối với tên Du Thất kia, người nọ lại nói muốn gả cho gã làm nương tử........

Vừa nghĩ đến đây, sát khí của Sở Đoạn Ly lại bắt đầu cuồn cuộn dâng lên, trường kiếm khẽ nhúc nhích, trên cổ Du Thất liền xuất hiện một vệt máu tinh tế.

Du Thất sợ đến mức vội vàng lùi ra sau nửa bước rồi thảng thốt: "Sở cung chủ!(*) Kiếm hạ lưu nhân!"

(*) Kiếm hạ lưu nhân: ý nghĩa tương tự câu 'thủ hạ lưu tình' hay xem trong phim kiếm hiệp ấy.

Đến lúc này rồi thì dù có trì độn đến mức nào Du Thất cũng phải hiểu ra được rốt cuộc thì Sở Đoạn Ly bị làm sao, gã bừng tỉnh đại ngộ hô lên: "À, ta hiểu rồi!"

"Sở cung chủ, ngươi.......đang ghen sao?"

"......" Sở Đoạn Ly bị vạch trần tâm tư thì cứng đờ người.

"Ngươi chắc chắn là đang ghen tị!" Du Thất càng nghĩ càng cảm thấy có lý, còn phân tích một thôi một hồi: "Ta chỉ cần nhìn thấy cô nương ta thích nói chuyện với tiểu tử thúi bán hàng bên cạnh mấy câu, đã cảm thấy cực kỳ giận dữ, cho nên ta cũng có thể thấu hiểu tâm trạng của ngươi lúc này."

Nói đến đây, đôi mắt gã lại sáng rực lên, lắc người phấn khởi hỏi Sở Đoạn Ly: "Nếu mà nói như vậy thì Sở cung chủ, ngươi thích thiếu gia nhà ta à?"

"......"

Sở Đoạn Ly không trả lời Du Thất, bởi lẽ hắn hóa đá chết trân ra đấy rồi.

Hắn chưa bao giờ yêu thích bất kỳ kẻ nào.

Cũng không cảm thấy bản thân có thể thích bất kỳ kẻ nào.

Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ