Khi nghe được lời này của Tần Quân Dương, Du Đường vừa cảm thấy may mắn vì bản thân đã công khai thừa nhận quan hệ của cả hai trước mặt bàn dân thiên hạ, vừa có chút lo lắng cho kết cục của mình ở thế giới thứ chín này.
Từ ký ức mơ hồ không được hoàn chỉnh của hắn, Du Đường chợt nhận ra mười thế giới này có lẽ không đơn giản như bề ngoài.
Mà sau khi đi hết mười thế giới, y có thể được nhìn thấy Ngụy Uyên hay không cũng là một điều bí ẩn.
Có lẽ đúng như những gì Tiểu Kim đã từng nói, y sẽ quay lại những thế giới kia một lần nữa.
Nhưng rốt cuộc là để làm gì, có lẽ là để đền bù tiếc nuối, cũng có lẽ là để tìm kiếm Ngụy Uyên....
Còn bộ phim điện ảnh tên 《 quỷ thần 》 này thật giống như là một mồi lửa do kẻ nào đó đứng sau cố ý châm, nhằm kích thích Tần Quân Dương khôi phục ký ức.
Nơi chốn đều được bao phủ bởi bí ẩn.
Bởi vì nghĩ thế nào cũng không ra được một nguyên cớ hợp lý, Du Đường chỉ đành từ bỏ.
Y nói chuyện với Tần Quân Dương thêm mấy câu thì ngủ quên lúc nào không biết.
Mà chờ đến khi Du Đường hoàn toàn ngủ say, Tần Quân Dương bò ra khỏi túi ngủ, di chuyển hai chân ngắn ngủn lách ra khỏi khe hở của lều trại trốn ra ngoài.
Sau đó, hắn khôi phục về hình thái bình thường, làn sương đen đặc tràn ra từ lòng bàn tay, bò lan ra chung quanh, cuối cùng hình thành nên một cái lồng bằng sương đen chỉ có quỷ mới thấy được, hoàn toàn bao bọc kín kẽ khu vực xung quanh lều trại nơi Du Đường đang ngủ.
Làm xong hết thảy mọi việc, hắn thở nhẹ ra một hơi, đôi con ngươi trở nên cực kỳ kiên định.
Bởi lẽ hắn đã thăm dò địa phủ trong quãng thời gian rất dài, hiện giờ hắn vô cùng tự tin sẽ xông qua mười tám tầng địa ngục kia chỉ trong vòng một đêm.
Cho nên, chờ đến sáng ngày mai khi hừng đông vừa lên, Du Đường tỉnh dậy thì hắn sẽ cho người hắn yêu một niềm vui bất ngờ.
Sử dụng thân phận nhân loại để ôm lấy đối phương.
Được làm một con người, sống dưới ánh mặt trời, bầu bạn cùng Du Đường đến khi bạc đầu giai lão.
Nghĩ đến đây, Tần Quân Dương cầm lòng không đặng mà bật cười tủm tỉm.
Hắn mím môi cố gắng ổn định cảm xúc, ngay sau đó thì biến mất tại chỗ, không còn bóng dáng.
Trong đầu nhớ lại con đường mà Sở Minh Ngọc đã từng đi qua, Tần Quân Dương tiến thẳng vào địa phủ, làm lơ Mạnh Bà, vượt qua cầu Nại Hà và vài 'Giếng cạn' để đi luân hồi, sải bước vào bên trong địa ngục.
Điều kỳ quái ở đây là, sự xuất hiện của hắn gây chú ý cho không ít quỷ sai, còn kinh động đến cả Diêm Vương, nhưng cho đến khi hắn tiến vào sấm quan cũng không có bất cứ một quỷ sai nào nhảy ra ngăn trở.
Nửa năm qua, Tần Quân Dương đã nhai đầu rất nhiều ác quỷ, hiện giờ sức mạnh của hắn đã khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao, cho nên hắn cứ nghĩ rằng dù cho Diêm Vương có kéo đoàn quân quỷ sai đến cản hắn thì chỉ cần phẩy tay một cái là diệt sạch được bọn chúng mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...