Du Đường: "???"
Y còn đang sững sờ chưa kịp ngăn cản thì trọng kiếm trong tay Du Thất đã gào thét bổ về phía của Sở Đoạn Ly, lực đạo mạnh đến nỗi có thể chém người thành hai nửa.
Nhưng ngay sau đó, lưỡi kiếm đã bị Sở Đoạn Ly dùng hai ngón tay xinh đẹp kẹp chặt lại, dừng ở cách vai hắn tầm hai ly, không cách nào hạ xuống thêm nửa phần.
Bầu không khí trong phòng nhất thời trở nên tĩnh mịch.
Du Thất: "......"
Du Đường: "......"
Hệ thống meo meo:【 ký chủ, hắn, hắn là quái vật sao?? 】
"Thần y, ta nghe gã mới vừa gọi ngươi là thiếu gia, gã là người của ngươi sao?" Sở Đoạn Ly kẹp chặt thanh trọng kiếm to hơn phân nửa cái đầu hắn, nhẹ nhàng hỏi ra vấn đề này.
Du Đường nháy mắt đã hiểu ngay.
Một khi y mở miệng nói Du Thất không phải người của mình thì hắn nhất định sẽ hạ sát chiêu!
"Đúng vậy, đó là người của ta." Du Đường nháy mắt ý bảo Du Thất đừng manh động rồi cẩn thận giải thích với Sở Đoạn Ly: ""Vừa rồi mạo phạm cung chủ, chỉ mong sở cung chủ chớ có trách cứ."
Bởi vì tấm khăn vải quấn trên người Du Đường quá ngắn, Du Thất nhìn thấy những vết thương dày đặc trên người y, lập tức theo bản năng quy kết đây đều là thương tổn do Sở Đoạn Ly gây ra, gã bèn gào lên: "Thiếu gia! Sao ngươi lại phải xin lỗi hắn?! Nếu không phải chúng ta nhặt tên mù này về thì ngươi cũng sẽ không....."
"Du Thất!"
Du Đường chung quy vẫn chậm một bước, chỉ nghe được một tiếng kim loại nứt vỡ, Sở Đoạn Ly đã dùng hai ngón tay bẻ gãy trọng kiếm, cầm lấy đoạn kiếm gãy kề sát vào cổ Du Thất, cắt ra một đường máu uốn lượn, chỉ cần hắn mạnh tay thêm một chút, Du Thất nhất định sẽ đầu một nơi thân một nẻo!
"Sở cung chủ!"
Tiếng hét của Du Đường rốt cuộc cũng gọi được lý trí của Sở Đoạn Ly về.
Hắn buông tay vứt đoạn kiếm gãy xuống cạnh chân Du Thất rồi gằn từng tiếng: "Thần y, loại chó không biết nghe lời chủ này, nếu ta là ngươi, sẽ không để gã lưu lại bên người."
".....Sở cung chủ ngươi quá đáng quá mức rồi." Du Đường nhíu mày: "Du Thất là ân nhân cứu mạng của ta, năm đó nếu như không có gã bầu bạn thì ta khẳng định không thể sống đến bây giờ."
Đương nhiên Du Đường biết rằng Sở Đoạn Ly là Ngụy Uyên, nhưng y vẫn như cũ không thích phương thức nói chuyện của hắn.
"Còn nữa, mong sở cung chủ nhớ kỹ cho, Du Thất là ân nhân đã làm bạn với ta mười ba năm, mà ngươi với ta mà nói, chỉ là một bệnh nhân bình thường. Tuy rằng võ công ngươi có cao cường đến mức nào, thế lực sau lưng có khổng lồ bao nhiêu, thì cũng không thể trở thành lý do để ngươi vũ nhục ân nhân của ta."
"......" Sở Đoạn Ly chau mày trầm giọng vặc lại: "Chẳng lẽ ý tứ của thần y đây là, còn muốn ta cúi đầu xin lỗi gã?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...