Sau khi bị Du Đường ghẹo cho một trận tưng bừng, người bối rối không được tự nhiên ngược lại biến thành Mục Nam Thành.
Đến tối hôm đó, khi leo lên giường đi ngủ, hắn còn cố ý nằm cách Du Đường thật xa, quấn chặt chăn cuộn tròn thành con nhộng bên cạnh, đưa lưng về phía y, không dám rên lấy một tiếng.
Du Đường cũng biết tên nhóc này đã chịu cú sốc quá lớn về những gì trước giờ bản thân vẫn khẳng định, giờ đây hắn cần chút thời gian để tiêu hóa, nên cũng không vội vã tiếp tục khiêu khích đối phương. Mà là thức thời ngoan ngoãn nằm ở chỗ của mình, chưa được bao lâu đã ngủ lăn quay.
Nhưng Mục Nam Thành nằm bên kia căn bản ngủ không được.
Nhắm mắt im lặng lắng nghe tiếng hít thở đều đều sau lưng, Mục Nam Thành ho khụ một tiếng, lại ho khụ thêm tiếng nữa, xác định Du Đường thực sự đã ngủ hẳn, mới lén lút trở mình, thong thả bò đến gần, nương theo ánh trăng rọi vào buồng để quan sát gương mặt Du Đường.
Không thể không nói rằng, diện mạo Du Đường thật sự rất anh tuấn.
Là cái kiểu đẹp trai soái khí ngời ngời như minh tinh điện ảnh mà Mục Nam Thành hay thấy trên TV.
Làn da hơi ngăm màu lúa mạch khỏe khoắn, sườn mặt góc cạnh, hốc mắt sâu thâm thúy, mũi cao thẳng, hình dáng cằm rõ ràng, tràn ngập vẻ nam tính quyến rũ.
Thật ra Mục Nam Thành hâm mộ nhất loại diện mạo như thế này, mà không phải như mình hiện tại đây, làn da trắng nõn phơi cỡ nào cũng không đen, ăn rồi lúc nào cũng bị Mục Trạch Hải cười nhạo rằng đúng là con của đĩ điếm, là đàn ông mà ẻo lả chẳng ra hình ra dạng gì.
Cho nên trong khoảng thời gian gần đây, hắn thường xuyên lén ngắm trộm Du Đường đến xuất thần, đặc biệt là những lúc đối phương cười rộ lên, nụ cười dịu dàng nhưng lại rực rỡ như ánh mặt trời, khiến cho hắn cảm nhận được ấm áp và chân thành.
Thế mà hôm nay, đối phương tựa như đột nhiên biến thành một người hoàn toàn khác, dáng vẻ khí thế hùng hổ kết hợp với gương mặt soái khí cực kỳ có tính xâm lược này làm Mục Nam Thành hoảng hốt.
Thậm chí còn có một loại cảm xúc sợ hãi bị luân hãm.
Chán cho hắn còn dám nói Du Đường thấy sắc nảy lòng tham.
Hiện giờ xem ra, mình mới là người chẳng có tí sức chống cự nào trước sự quyến rũ của gương mặt người đàn ông này.
Ánh trăng vằng vặc trên cao len lỏi qua từng khe hở của khung cửa sổ đã mục nát, rơi xuống gương mặt Du Đường, tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt.
Hầu kết Mục Nam Thành khẽ nhúc nhích, ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại vươn tay khẽ vuốt ve mặt mày, sống mũi, cánh môi người đang say ngủ. Cánh môi nhạt màu bị ngón tay trắng nõn thon dài chạm vào, nhẹ nhàng ấn, thong thả đàn hồi. Độ ấm từ đôi môi xuyên thấu qua đầu ngón tay thấm sâu vào lòng, khiến cho động tác của Mục Nam Thành chợt cứng đờ.
Hắn bỗng vô thức nhớ lại một ngày kia, khi Mục Trạch Hải và đám bạn bè của gã cùng rủ nhau xem đĩa CD và băng ghi hình phim người lớn trong phòng, đã thế lại còn không chịu đóng cửa, Mục Nam Thành đi ngang nhìn không sót chút gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...