Mọi người nghe xong lời của Du Đường thì đều hiểu được ý tứ trong đó.
Tiểu Hàn chột dạ liếc nhìn con cá trong tay, sau đó bò lên bờ sông, hăng hái nói: "Ta đi làm cá rồi nhóm lửa, nướng con cá to này lên cho Sở ca ăn!"
Du Thất đã thu hoạch được vài con cá béo, lúc này cũng lội nước lên bờ, gã nói: "Vậy để ta đi tìm củi khô."
Du Đường gật đầu với bọn họ, sau lại quay đầu nhìn Sở Đoạn Ly, phát hiện nam nhân còn đang cầm chiếc lá đứng ngẩn ra.
Hệ thống meo meo đi lại cọ tới cọ lui ống quần y rồi nói: 【 ký chủ, độ hảo cảm của hắn tăng đến 60 rồi! Quan hệ của hai người lại tiến thêm một bước!! 】
Du Đường gật gù tỏ vẻ hài lòng, lại quay sang hỏi Sở Đoạn Ly: "Sao ngươi cứ đứng phát ngốc ra đấy?"
Y vươn tay qua chạm lên chiếc lá trong lòng bàn tay nam nhân rồi nói: "Nếu ngươi muốn học thì ta cũng có thể dạy ngươi, thật ra không khó lắm đâu......"
Còn chưa kịp dứt lời, bàn tay của Sở Đoạn Ly bỗng nhiên chạm lên mặt Du Đường.
Nam nhân mím môi, trầm mặt, vươn cả hai tay vuốt ve khuôn mặt y.
Bắt đầu từ trán, đến mặt mày, mũi, hai má, cằm, cánh môi.....
Cứ cẩn thận sờ đi sờ lại vài lần, sờ đến nỗi Du Đường phát nhột, có hơi buồn cười.
Nhưng khi nghe câu tiếp theo nam nhân thốt ra, y lại không cách nào cười nổi.
"Thần y, ta thật sự muốn biết ngươi trông như thế nào."
"Ta muốn tận mắt nhìn thấy ngươi."
Lần này Sở Đoạn Ly không còn khoác lên mình tấm mặt nạ già đời thành thạo khi hai người mới gặp, mà là mong muốn xuất phát từ nội tâm, muốn nhìn thấy Du Đường một lần.
Muốn biết nam nhân cứ một lần rồi lại một lần chạm vào nỗi lòng hắn, rốt cuộc sẽ có dung mạo như thế nào.
Đáng giận rằng hắn mù lòa, cho dù khát vọng như thế nào, chung quy cũng chỉ có thể chạm vào rồi tưởng tượng, không cách nào dùng đôi mắt để ngắm nhìn, để nhớ kỹ người này.
Du Đường nắm lấy hai bàn tay của Sở Đoạn Ly, áp lên má của mình, hai mắt cay xè, y nói: "Ngươi sẽ nhìn thấy, một ngày nào đó sẽ lại nhìn thấy ánh sáng."
Thế giới chỉ toàn màu đen rốt cuộc là như thế nào.
Du Đường không biết.
Chính là Sở Đoạn Ly ngày thường đều tận lực ngụy trang thành một người bình thường, chỉ ngay lúc này ở tại đây, hắn mới vô thức biểu lộ ra một chút ít yếu ớt.
Nhưng chỉ như thế thôi cũng đã làm tim Du Đường đau như bị đao cắt.
"Ừ." Sở Đoạn Ly nói:
"Thần y, ta tin tưởng ngươi."
Ta chỉ tin tưởng ngươi.
*
Sau khi ăn cơm xong thì trời cũng đã chạng vạng tối, Sở Đoạn Ly cũng không yêu cầu tiếp tục lên đường, mà là đưa ra ý kiến muốn nghỉ ngơi tại chỗ một đêm, ngày mai lại xuất phát.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...