Lần ra quân di chuyển khỏi tinh cầu của Du Đường kỳ thật là để làm nhiệm vụ bí mật.
Mặt ngoài là đi tuần tra Lam Tinh, thực chất là vì nữ vương mà đi tìm kiếm một loại dược liệu hi hữu chỉ có thể mọc ở nơi này.
Mấy năm gần đây, giới chính trị ở Đế Quốc không được yên ổn, nguyên nhân chính là vì nữ vương bị mắc một loại bệnh quái lạ, tất cả các bác sĩ nổi danh trên toàn Đế Quốc đều bó tay không có cách nào chữa trị.
Nhưng chính bản thân nữ vương lại có một suy đoán động trời.
Bà nghi ngờ bản thân không phải mắc bệnh lạ, mà là trúng một loại độc dược mãn tính, cũng đã lặng lẽ dùng một số tiền tài cực lớn tới các tinh cầu khác tìm danh y, tới nghiệm chứng phỏng đoán của bà.
Đáp án làm trái tim bà băng giá.
Bác sĩ nói với bà, loại độc này vốn dĩ không màu không mùi, qua kiểm tra đo lường bình thường không thể phát hiện được.
Thậm chí còn không thể tìm được cách thức hay con đường hạ độc của hung thủ.
Hơn nữa thuốc giải của loại độc dược này không hề dễ tìm, sau này nữ vương phân phó thân tín bí mật điều tra một thời gian dài, mới tìm hiểu được có lẽ ở Lam Tinh xa xôi kia vẫn còn tồn tại dược liệu giải độc.
Bởi vì Du Đường xuất thân từ bình dân, không hề thuộc bất kỳ phe phái hoàng quyền quý tộc nào đang nhăm nhe mơ ước ngai vàng, cho nên nữ vương mới cố ý mật đàm với nguyên chủ, hy vọng nguyên chủ có thể trợ giúp bà tìm kiếm thuốc giải.
May mắn làm sao, nguyên chủ đã tìm được dược liệu giải độc ở Lam Tinh, hiện giờ chỉ cần đem số dược liệu này an toàn quay về đế quốc Oro là xem như đã hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng chỉ có mình Du Đường biết, chính nhiệm vụ lần này đã quấn nguyên chủ vào cái vòng đấu tranh quyền lực chính trị căng thẳng ở Đế Quốc.
Sau khi thảo luận xong mọi chuyện với Tiểu Kim, Du Đường cũng không còn sốt ruột đi xoát độ hảo cảm của Du Tiếu nữa.
Chỉ chung sống bình thường với thiếu niên, chú ý chi tiết đến từng hành động, lời nói, việc làm hằng ngày của hắn.
Sau đó......Thì phát hiện ra ánh mắt Du Tiếu nhìn mình đôi khi sẽ trở nên cực kỳ kinh dị.
Đặc biệt là những khi dùng bữa trong phòng bếp, hai người mặt đối mặt dùng dao nĩa ăn cơm, Du Tiếu nắm chặt con dao trong tay, sẽ đột ngột im bặt, cẩn thận quan sát có thể thấy được ngón tay hắn siết lấy dao nhẹ nhàng run rẩy, lại nhìn gương mặt đơn thuần trong trẻo kia, sẽ trong một nháy mắt xuất hiện hưng phấn và điên cuồng. Khi hắn ngẩng đầu nhìn về phía Du Đường, thậm chí y còn cảm thấy nhóc con này sẽ đột nhiên đứng lên, dùng dao thọc chết mình.
Nhưng loại cảm xúc hưng phấn đến điên cuồng đó thường chỉ tồn tại trên mặt Du Tiếu trong vòng một cái chớp mắt, nếu không cẩn thận quan sát, căn bản sẽ không phát hiện ra được.
Còn những vết thương trên cơ thể Du Tiếu rõ ràng là được trị liệu bằng phương pháp tốt nhất, lại chẳng thấy đỡ hơn được chút nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...