Trạng thái thân thể Ngụy Uyên quả thực rất đáng sợ.
Những dòng hắc khí cuồn cuộn điên cuồng len lỏi phá hủy kinh mạch xương cốt nội tạng của hắn, nhưng sau khi phá hủy xong sẽ lại nhanh chóng trọng tổ kết hợp.
Giống như chúng đang cố gắng tiến hành cải tạo thân thể này, thông qua lần lượt phá huỷ, thử lỗi, lại trọng tổ lần nữa, thì càng lúc thân thể sẽ càng mạnh mẽ, càng dễ dàng thích ứng với sức mạnh khổng lồ đến từ ma khí.
Thế nhưng những thống khổ Ngụy Uyên phải gánh vác trong quá trình này không gì có thể miêu tả nổi.
Chẳng trách hắn sẽ kêu gào thảm thiết đến mức như vậy.
Ngón tay Du Đường run lẩy bẩy, hít sâu một hơi, nỗ lực bình tĩnh trở lại, sau khi trợ giúp thân thể Ngụy Uyên ngừng thấm máu ra ngoài thì bế hắn lên đi vào trong gian nhà gỗ bên cạnh, vừa đi vừa phân phó việc cho Tiểu Kim: "Tiểu Kim, kế tiếp, ta cần phải phong ấn ma khí trong cơ thể của Ngụy Uyên để giúp hắn giảm bớt thống khổ . Ngươi đi đánh thức cây hòe tinh, bảo nó tới giúp ta hộ pháp."
"Sao lại phải gọi đến cây hòe tinh?" Tiểu Kim ngạc nhiên rồi lại uất ức nói: "Em hộ pháp cho ngài cũng được! Em lớn rồi mà, chẳng lẽ trong lòng ngài em còn không bằng một cây hòe tinh sao?"
Du Đường vốn đang đau lòng cho Ngụy Uyên, thế mà lại bị dáng vẻ tủi thân như bị thất sủng của Tiểu Kim chọc cho bật cười, bất đắc dĩ nói: "Tối nay không phải ngươi có hẹn rồi sao? Ước hẹn đó chắc là phải quan trọng hơn việc hộ pháp cho ta đúng không?"
"!!!" Tiểu Kim trợn tròn mắt chối đây đẩy: "Ai đã đồng ý đến gặp anh ta chứ?!"
Du Đường biết nó mạnh miệng nên cũng không thèm vạch trần, chỉ quay sang bảo Tiểu Kim rằng: "Không gặp thì không gặp, ngươi cứ giúp ta đánh thức cây hòe tinh đi, nói nó đến hộ pháp cho ta, còn ngươi thì hôm nay được nghỉ phép, thích đi đâu chơi thì đi đi, đừng có ru rú ở nhà mãi."
Nói xong, y bế Ngụy Uyên tiến vào trong gian nhà gỗ, đặt vào giữa dược trì, bản thân cũng cởi chiến giáp và áo ngoài, ngồi ở sau lưng của thiếu niên, kéo áo của hắn lên, để lộ tấm lưng trắng bệch.
Cũng bởi Du Đường là chân thần cho nên trong máu ẩn chứa sức mạnh trừ ma cực lớn, vừa rồi Ngụy Uyên cắn y một lúc lâu, phỏng chừng đã nuốt không ít máu cho nên mới khiến cho ma khí trong người tiểu tử này phát cuồng. Hiện giờ Du Đường cũng vừa lúc có thể dùng chính máu mình thiết hạ phong ấn sau lưng của Ngụy Uyên.
Kỳ thật ban nãy ý định của y là tróc toàn bộ ma khí ra khỏi thân thể của Ngụy Uyên, nhưng sau khi tra xét xong thì mới biết thân thể của hắn phảng phất như vật chứa ma khí, hơn nữa đã hoàn toàn dung hợp với ma khí, bằng không cũng sẽ không xảy ra việc thân thể không ngừng bị cải tạo trọng tổ.
Nếu mạo hiểm tróc ra toàn bộ ma khí thì Ngụy Uyên sẽ trực tiếp tử vong.
Cho nên để bảo đảm an toàn, Du Đường tính toán phong ấn ma khí trước, sau đó thì từ từ nghĩ cách khác.
Y cắt ngang lòng bàn tay phải, thúc giục máu từ miệng vết thương hóa thành huyết khí cuồn cuộn, hồi ức lại trong đầu về trận pháp phong ấn cấp bậc cao nhất, tập trung tinh thần sử dụng huyết khí họa lại trận pháp trên lưng của Ngụy Uyên.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tên trong bìa kìa (từ chương 200 đến chương 399)
HumorThể loại : Chủ thụ, Song nam chủ, vai ác bệnh kiều, hắc hóa, sư đồ, song khiết, 1V1 (vai ác đều là linh hồn Chủ Thần) xuyên nhanh, ngọt sủng, HE, kiếp trước kiếp này, linh dị thần quái, cổ đại, hiện đại, cận đại, tinh tế Nhân vật chính: Chủ Thần x...