Từ Chỉ Tình lại không giống hai người bọn họ, sớm đã trốn trong phòng nghiên cứu phương pháp tính toán chữ số Arab mới học, lại lôi léo Lâm Vãn Vinh hỏi mấy vấn đề, chỉ là vấn đề nêu ra lại càng lúc lại càng thêm khó khăn, càng thêm sâu sắc.
Lâm Vãn Vinh kinh hãi nhưng cũng vài phần bội phục, có một cô gái siêng năng cần mẫn đi đầu, cơ sở số học này hẳn là có thể rất nhanh phổ cập tới khắp chốn ở Đại Hoa.
Từ Chỉ Tình này là một cô gái cực kì phóng khoáng, tự nhiên ở cùng một chỗ với hắn, tịnh không chút rụt rè, Lâm Vãn Vinh ngứa ngáy quấy rối, muốn cùng nói vài câu ngoài đề, nhưng đều bị nàng nhẹ nhàng chối từ, tựa hồ ngoài học vấn ra, không hứng thú gì mấy chuyện khác của hắn.
Ba người nhà lão Từ ở lại chỗ này tới hoàng hôn rồi mới không đành lòng rời đi, đợi đến khi thấy đỉnh tiểu kiệu kia đã đi xa xa, Lâm Vãn Vinh mới than một hơi dài:
- Lão đầu này, coi như là đi rồi.
Đại tiểu thư mim cười liếc hắn một cái:
- Xem người kìa,lại dám nói những lời như thế. Từ đại nhân là một đại nhân vật, người khác có mời cũng không lại, ngươi sao lại thấy người như thấy ôn thần.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả :
- Ta không phải là phiền lão Từ, chỉ là vị tiểu thư kia, có vẻ không thích nói chuyện với ta lắm, ta thấy có chút phiền.
Đại tiểu thư buồn cười nói:
- Ngươi xem coi ngươi quấn lấy Từ tỷ tỷ người ta hỏi mấy việc gì đâu. Cái gì mà trứng có trước hay gà có trước, là trứng nở ra gà trước, hay là gà đẻ ra trứng. Lợn lòi làm sao mới có thể lớn nhanh. Phì, toàn mấy thứ lộn xộn bát nháo...
Lâm Vãn Vinh không chút đỏ mặt:
- Đều là tri thức khoa học, không hiểu thì ta hỏi thôi, sao lại không chứ?
Đại tiểu thư bật cười:
- Hỏi ngươi là cái gì, đi hỏi người chính là tự ngươi đặt ngươi lên cao, ngươi chớ tưởng người khác như đồ ngốc. Mà nói lại, Từ tiểu thư chính là dạng này. Với học thức của nàng, khó mà tìm được một người vừa tầm mắt dưới gầm trời này
"Ngất, ta không tin, qua việc hôm nay, cô ta sẽ không còn dám nhìn ta với ánh mắt trước kia nữa! Chỉ là Tam ca không muốn làm kẻ đầu tàu thôi."
Nói một hồi, Đại tiểu thư đột nhiên khe khẽ kéo hắn nói:
- Lâm Tam, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi nhất định phải thành thật trả lời ta.... Lúc ở Kim Lăng, Từ tiên sinh nói là mời ngươi đi giúp đỡ ngài làm việc, có phải là kêu ngươi tòng quân diệt trừ Bạch Liên giáo không?
Lâm Vãn Vinh sửng sốt một chút, lấy làm kì quái hỏi:
- Nàng sao lại hỏi tới việc này? Ngày đó ta thật sự là đi làm việc, không hề lười biếng.
Khóe mắt Đại tiểu thư đỏ lên, đánh hắn một cái:
- Đáng ghét, ai đùa với ngươi chứ, chỉ muốn ngươi nói thật thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cực Phẩm Gia Đinh
RandomTruyện kể về Lâm Vãn Vinh một thanh niên thế kỷ 21 trong 1 lần du lịch núi Thái Sơn vô tình bị ngã rơi vào khoảng không gian kỳ dị được chuyển đến một thế giới song song. Tại thế giới này nhiều thứ trái ngược với thế giới thực như lịch sử thì Hạng V...